↓Xuống dưới↓

Saytinh12 1

Saytinh12.wap.sh
>>Dịch wap web,văn bản<<

Hi.Mozilla/5.0
06:11
Trangtri 4 1 2 1


Bài thơ tình thứ 11 ...

Ta yêu em tựa Phương Trình Bậc Nhất
Trọn trăm năm chỉ một nghiệm mà thôi
Mặc nhân gian có vật đổi sao dời
Lấy Limit tình mình luôn vô cực
Ta yêu em nên cả đời gắng sức
Biến tình mình tăng trưởng Cấp Số Nhân
Dù cuộc đời kinh tế mãi khó khăn
Ta yêu em như Sin tương tư Cos
Này em ơi! đừng bắt anh thề thốt
Không Song Song Hai Đường Thẳng gặp nhau
Khi đôi ta đã ý hợp tâm đầu
Thì chắc chắn điểm tình yêu Cực Đại
Tiểu thư ơi anh không hề gian dối
Hàm Số yêu đương anh vẽ đêm ngày
Lấy Đạo Hàm Đường Cong thẳng lại ngay
Và tình mình sẽ muôn đời Tịnh Tiến



Bài thơ tình thứ 12 : Định nghĩa tình yêu

Là giao điểm hai tâm hồn đối xứng
Là tương giao hay đồ thị hai chiều,
Ai là người định nghĩa nổi tình yêu,
Đầy tạp số tôi học hoài không hiểu

Tôi cố định trong sân trường đơn điệu,
Lặng nhìn trên hình chiếu của giai nhân,
Thả hồn theo một tiếp tuyến thật gần,
Theo em mãi suốt đời về vô cực

Tình tôi đó chẳng cần dùng công thức,
Tan trường về tôi cố sức song song,
Tới ngã tư liền bày tỏ nỗi lòng,
Em ngoe nguẩy từ từ tăng tốc độ.

Tôi vẫn cố giử tình yêu đồng bộ,
Hai năm dài đáp số giải không xong,
Tin hành lang em sắp sửa lấy chồng,
Lòng điên đảo trước định đề đen bạc

Tôi xoay mắt theo vòng tròn lượng giác,
Có thấy gì ngoài quỹ tích tình yêu,
Tình đơn phương trong tam giác ba chiều,
Lay hoay mãi trên chuyến đò vĩ tuyến

Tìm lối thoát đồng quy hay tịnh tiến,
Hệ luận nào thuyết phục nổi em tôi,
Đành đi theo phân giác tận chân trời,
Tìm ẩn số của phương trình vô nghiệm



Bài 13 : Bài toán tình

Ðời tổng hợp bởi muôn ngàn mặt
Mà tình em là quĩ tích không gian
Kiếp nhân sinh những hàm số tuần hoàn
Quanh quẩn chỉ trong vòng tròn lượng giác
Anh không muốn cuộc đời đầy Sin Cos
Sống khép tròn trong cộng trừ nhân chia
Cạnh góc đối! Ôi phức tạp vô cùng
Mà hạnh phúc chính là đường biểu diễn

Sống yên bình vào vòng đời tịnh tiến
Ðâu phải là nghiệm số của lòng trai
Anh muốn lên tận cực của thiên tài
Ðể đo lấy bán kính trần gian vũ trụ
Nếu dòng đời toàn là thông số
Bài toán tình là căn thức bậc hai



Bài 14: Em nói em yêu...

Em nói em yêu những đường tròn
Ngàn đời không tính được số pi
Hơn nữa đường tròn luôn hoàn hảo
Anh bảo tròn trịa để làm chi?

Em nói em yêu toán dựng hình
Tuần tự các bước đúng như in
Anh nói cuộc sống không cần thế
Mà cần những bài toán chứng minh.

Em nói em yêu những phương trình
Cân bằng, sóng gió chẳng rung rinh
Anh bảo cũng cần bất đẳng thức
Để thấy giá trị của phương trình.

Em nói em yêu tuổi chúng mình
Hai đứa chung nhau một niềm tin
Anh bảo bây giờ em mới đúng
Anh với em, chung một chữ tình



Bài 15: Tìm em

Phương trình nào đưa ta về chung lối
Định lý nào sao vẫn mãi ngăn đôi
Biến số yêu nên tình mãi hai nơi
Điểm vô cực làm sao ta gặp được

Đạo hàm kia có nào đâu nghiệm trước
Để lũy thừa chẳng gom lại tình thơ
Gia tốc kia chưa đủ vẫn phải chờ
Đường giao tiếp may ra còn gặp gỡ

Nhưng em ơi! Góc độ yêu quá nhỏ !
Nên vẫn hoài không chứa đủ tình ta
Tại nghịch biến cho tình mãi chia xa
Giới hạn chi cho tình yêu đóng khép

Lục lăng kia cạnh nhiều nhưng rất đẹp
Tại tình là tâm điểm chứa bên trong
Nên đường quanh vẫn mãi chạy lòng vòng
Điểm hội tụ vẫn hoài không với tới

Em cũng biết tung, hoành chia hai lối
Để tình là những đường thẳng song song
Điểm gặp nhau vô cực chỉ hoài công
Đường nghịch số thôi đành chia hai ngả



Bài thơ tình thứ 16

Hỡi nàng ơi , quỹ tích của âm thanh
Thuở song song trong khung cảnh bình hành
Trong không gian đồng qui âu yếm hẹn
Hai ta là một đẳng thức e thẹn
Sống chung nhau hai vế một phương trình
Đợi ngày anh sung sướng chứng minh
Anh nhớ em muôn đời làm định lý
Phần phản đề xin em đừng đãng trí
Lại gần đây dù một ép si lon
Đứng bên kia giới hạn em buồn
Đã bao lần anh tiếp tục nói luôn
Tình anh bằng lũy thừa vô cực
Tình cấp số cọng sai từng ngày một
Không tương đương anh nguyện đạo hàm
Xin nhắc em anh nguyên hàm chưa sún
Bụng tuy to nhưng mặt hiền ít mụn
Sao gần em em biến thành vô định
Đẳng thức không với dạng thức vô cực
Số em âm em ngại gì vô tỉ
Cực lòng anh là một kẻ tình si
Tim anh rung không biết mấy chu kỳ
Trong không gian đồng qui âu yếm hẹn
Đôi ta là một đẳng thức e thẹn



Bài thơ tình thứ 17

Anh tìm em trên vòng tròn lượng giác,
Nét diễm kiều trong tọa độ không gian.
Đôi trái tim theo nhịp độ tuần hoàn,
Còn tất cả chỉ theo chiều hư ảo.
Bao mơ ưóc, phải chi là nghịch đảo,
Bóng thời gian, quy chiếu xuống giản đồ.
Nghiệm số tìm, giờ chỉ có hư vô,
Đường hội tụ, hay phân kỳ giải tích.
Anh chờ đợi một lời em giải thích,
Qua môi trường có vòng chuẩn chính phương.
Hệ số đo cường độ của tình thương,
Định lý đảo, tìm ra vì giao hoán.
Nếu mai đây tương quan thành gián đoạn,
Tính không ra phương chính của cấp thang.
Anh ra đi theo hàm số ẩn tàng,
Em trọn vẹn thành phương trình vô nghiệm.



Bài thơ tình thứ 18

Anh đau đón nhìn em qua quỹ tích
Tình em nào cố định ở nơi đâu
Anh tìm em khắp diện tích địa cầu
Nhưng căn số đời anh đành cô độc

Để anh về vô cực dệt duyên mơ
Cho không gian trọn kiếp sống hững hờ
Chiều biến thiên là những cơn mơ.
Đường biễu diễn là chuỗi ngày chán nản

Em sung sướng trên đường tròn duyên dáng
Anh u sầu trên hệ thống x-y
Biết bao giờ đôi ta được phụ kề
Anh đành chết trên đường tiệm cận
Ôi anh chết cũng vì hệ số
Định đời anh trong biểu thức khổ đau
Như cạnh góc vuông , với cạnh huyền
Gần nhau đấy nhưng không trùng hợp

Qua những điều trên ta quy ước
Tình yêu là 1 cái compa
Vòng tròn nào dù nhỏ dù to
Cũng đều có tâm và bán kính
Tâm ở đây là tâm hồn cố định
Bán kính là nỗi nhớ niềm thương



Bài thơ tình thứ 19

Nhà em xa đường về vô tận
Gót chân anh di chuyển chậm muôn vàn
Ai định nghĩa được lũy thừa vương vấn
Ai vì ta rút gọn nửa không gian?

Sao kết vội một khung trời hiu quạnh
Dãi ngân hà không giao tuyến nối duyên
Tinh tú nọ bờ xa trời chớm lạnh
Nhạc nghiêng bầu chấn động lửa thiêng liêng.

Nhà em đâu, đường xa không giới tuyến
Anh say sưa ước lược mãi chu kỳ
Chưa tương giao sao vội vã phân ly
Tình độc nhất lòng nỡ đành bội phản.

Nẻo từ phổ song song đôi đường sức
Em ngập ngừng anh chẳng hẹn đồng qui
Tình ta đó thiên thu nguyền trung trực
Yêu vô cùng mà dám chứng minh chi!

Hào vạn lý ngăn đôi miền mặt phẳng
Mộng rã rời trên chăn gối so le
Tình tương tư kết tinh hồn vắng lặng
Lòng theo nàng tìm vô cực bên tê.

Buổi tao ngộ lỡ làng duyên tương ứng
Biện luận làm sao em hỡi giải làm sao
Vũ trụ tuyến phân chia miền đối xứng
Nhớ nhung về hỗn hợp với thương đau

Lưu lượng bờ mi muôn dòng lệ đổ
Em nghi ngờ xin tính rõ Coulombs
Anh khóc anh thề tình anh không độ
Ta yêu nhau kết hợp một từ thông.

Em nhất định đoạn tình từ cảm ứng
Chín tháng trời ai ước đến trùng phương
Đến bao giờ dạng thức ấy thê lương
Em mới thấy rằng phương trình vô nghiệm.

Phân chia mãi để triệt tiêu tình ái
Dù phương trình vô nghiệm cũng đành thôi
Nhân chia mãi lại càng thêm khó giải
Có bao giờ dị chất hợp dung môi.



Bài thơ tình thứ 20

Phép cộng của tình yêu
Là khi em hờn dỗi
Phép chia của tình yêu
Khi một lần nông nổi

Bên nhau tròn trăm tuổi
Ta vẫn thèm số dư
Thời gian dù tiếp nối
Tình yêu không phép trừ

Gian khổ hay cách trở
Thương nhau thêm bội phần
Và với em khi đó
Tình yêu là phép nhân


Hỗ trợ: 01692.741.882Hoặc: Hanoiyo@gmail.com

SEO: Bạn đến từ:

Online:1
Hôm nay:1
Tổng cộng:15


Gửi cho bạn bè:
Facebook Twitter
Link: SMS


Ngoi tren co 4

Snack's 1967