Bài thơ tình thứ 21
Dáng em đi trên quỹ tích đường tròn
Hòn mắt ngọc em định chiều tọa độ
Nếu có em phương trình còn nghiệm số
Vắng em rồi nghiệm số sẽ bằng không
Bài thơ tình thứ 22
Bài toán học hôm nay sao khó quá !
Đường vòng cung, giao điểm mãi không cùng
Như định mệnh đôi ta chẳng cùng chung
Góc độ chính vẽ hoài không thẳng góc
Nối hai điểm tạo thành con đường dốc
Đường giao hòa đâu dễ để ngồi mơ
Chứng minh sao định luật vẫn đang chờ
Đành gấp sách cho hồn tôi thanh thản
Toán người ơi ! Đừng làm ta chán nản
Định luật nào sao cứ mãi ngăn đôi
Đường song song như số mệnh bởi Trời
Lối vô định nên hoài ta khó tới
Toán tình yêu chỉ còn thôi mong đợi
Trái tim này ... khao khát một lần yêu
Bài toán yêu, ngăn cách bởi trăm chiều
Dùm tôi với, bài tình yêu toán học ...
Anh đâu muốn tình ta hoài cô độc
Đừng xa nhau để nuối tiếc ngày sau
Bài toán yêu là khỏi điểm nhiệm mầu
Cho ta mãi yêu em và mãi mãi ...
Bài thơ tình thứ 23
Vì sao em là một đường cong
Để cho anh là đường tiệm cận
Anh tìm em suốt tháng năm vô tận
Cứ mãi gần nhưng chẳng được gặp em
Em đâu rồi, cô gái thân quen
Đã nói với em nhiều về cuộc sống
Lương tháng của anh chỉ là cấp số cộng
Công sai bằng không chỉ đủ để tiêu dần
Nhưng tình anh là cấp số nhân
Với công bội luôn luôn hơn một
Hãy cho anh một lần gặp mặt
Anh chỉ xin làm tiếp tuyến thôi mà
Gặp một lần rồi mãi mãi cách xa
Anh vẫn thấy như ngàn lần được gặp.
Bài thơ tình thứ 24
Ba đường trung tuyến đồng qui
Đôi ta không hiểu lẽ gì lại xa
Khó gì bài toán Phecma
Em làm anh chẳng tìm ra nổi mình
Chia ba một góc tội tình
Xin em đừng xé con tim dại khờ
Đường thẳng thì mỏng như tơ
Tình ta như lúc lại như kén tằm
Đường tròn nhìn rõ hơn trăng
Nhìn em chẳng thấy vẫn nằm trong mây
Trục kia bao số lấp đầy
Giữa hai ta chỉ mưa bay kín trời
Ơle cầu mắc bảy nơi
Anh xin một chiếc đừng rơi giữa dòng
Điểm dừng làm đẹp đường cong
Em xa anh liệu có còn nhớ anh
Hàm kia đồng biến rất nhanh
Bến anh vò võ bao canh đợi đò
Góc kia có mấy độ đo
Tim yêu ai dễ mà dò nông sâu
Lang thang bài toán ba màu
Hai ta tìm mãi một câu giã từ
Bài thơ tình thứ 25
Em cắm bông hoa đặt cạnh bàn:
"Mong rằng toán học bớt khô khan"
Em ơi toán học nhiều công thức,
Cũng đẹp như hoa lại chẳng tàn
Bài thơ tình thứ 26
Anh cứ nghĩ tình yêu như hệ trục
Sống ra sao cũng đến vô cùng
Ngờ đâu gặp tim em - Hàm số lạ
Qui luật nào khảo sát nổi tình thương
Trái tim em là gốc của mọi đường
Là hội tụ kiêu sa, là đồng quy diễm lệ
Phép chiếu nào chói tim anh xuống hệ
Của cuộc đời, vô định giữa tình yêu
Anh ngây thơ nghĩ cuộc sống đơn chiều
Tình yêu mãi vẹn nguyên,bất biến
Đời lồi,lõm khiến con tim dời chuyển
Để lòng anh nghịch biến khổ đau
Tiếc mà chi khi đã mất nhau
Anh thấm thía đời anh qua đồ thị
Tình lên,xuống âm,dương quanh cực trị
Điểm uốn nào đổi dấu mất con tim?
Bay nhieu năm anh giải toán cuộc đời
Vẫn chưa hiểu hết nghiệm nguyên số phận
Tình đôi ta như bến bờ tiệm cận
Đến thật gần mà vẫn mãi cách xa...
Bài thơ tình thứ 27
Tình em đa ẩn hệ phương trình
Tôi nào hiểu tình yêu hay Ma Trận
Nên bước vào tìm Ða Ẩn trong em
Hệ Phương Trình, tôi giải với con tim
từ Đẳng Thức, tôi đã tìm ra Nghiệm
Em đơn giản còn trên dãy Số Đếm
Em Chẳn-Tròn như nét điểm đôi môi
Em Lũy Thừa như ánh mắt nụ cười
Em Nguyên Căn như tâm hồn hờ hững
Bao Ẩn Số cho tôi nhiều lúng túng,
Phép Cộng Trừ, tôi cứ tưởng chẳng quên
Tôi lần mò những Hằng Số thân quen
mà nao núng, chưa làm đơn giản Hiệu
Bao Ẩn Số, cho tôi điều khó hiểu
Phép Thế vào mỗi Cặp Hệ tối phân
Theo từng Bước, Vế đổi Vế hợp phần
Nào chưa chắc tôi tìm dần ra Ẩn
Tôi phải giải tình em bằng Ma Trận
Như định rồi một Công Thức vào yêu
Theo Quy Tắc tôi sẽ viết ra nhiều
Trong khuôn mẫu một tình yêu thầm lặng
Bài thơ tình thứ 28
Này bé phải chăng anh ngộ nhận
Hay hai ta chẳng có điểm chung
Dẫu vẫn biết đôi ta đồng phẳng
Mà song song chẳng gặp được nhau
Hay là anh chỉ là vô nghĩa
Tự chia mình mà chẳng cho ai
Luôn nhận được một đáp số sai
Cho bài toán chẳng ai giải được
Anh cứ ngỡ anh là duy nhất
Chỉ mình anh, chỉ một mà thôi
Dẫu biết rằng, với em tổng quát
Phương trình luôn có nghiệm hơn hai
Em luôn là đường tròn biến đổi
Chẳng cho anh dẫu một điểm thôi
Dù đi qua hay chỉ là tiếp xúc
Điểm của em và là của anh
Thôi thế vậy, ta đành phân biệt
Trái tim anh có giới hạn thôi
Nó bị em trừ đi nhiều quá
Cộng bao giờ cho đủ vào đây
Bài thơ tình thứ 29
Em tôi ơi ! Lại vòng tròn lượng giác
Lạ gì đâu ? Bán kính đã biết rồi
Theo đinh nghĩa thì bằng một (= 1), dễ thôi !
Sin, Cos, Tan, ... cũng chỉ là phép tính
Vòng lượng giác đã làm em lính quính
Đem đồng qui, tiếp tuyến trộn chung nhau
Đường thẳng, vòng tròn tiếp cận chổ nào
Cũng thẳng góc với đường bán kính
Và mỗi điểm, chỉ một đường tiếp tuyến
Thì ở đâu tiếp tuyến sẽ đồng qui ?
Có quẩn quanh cũng chẳng tìm được gì
Vòng lượng giác làm em thêm lạc lối
Càng tính toán, em sẽ càng bối rối
Vì tình yêu có ai định nghĩa đâu
Đem toán đo tình , nghe thật thảm sầu
Nói gì đây ? Thôi chúc em may mắn !
Tìm ẩn số trên những tờ giấy trắng
Đo ngắn dài những mặt phẳng tình yêu
Và dùng toán để hiểu được những điều
Mà chỉ trái tim mới nhìn thấy được
Hãy thả vào không gian niềm mơ ước
Người và người cùng xây đắp niềm tin
Vũ trụ, thế gian đầy ắp nhân tình
Cho và nhận, tình yêu không tính toán .
Bài thơ tình thứ 30
Hãy trừ đi những phút giây xa lạ
Và cộng vào năm tháng đã thương yêu
Đừng đem nhân những chuỗi ngày cãi vã
Còn buồn vui, em nhé nhớ chia đều
Lũy thừa lên những mối tình cao cả
Rồi Lo-ga cho bạc bẽo dần tiêu
Viết phương trình câu hẹn thề vàng đá
Để giải ra nghiệm số: của tình yêu
SEO: Bạn đến từ:
Online:1
Hôm nay:1
Tổng cộng:24